Blogger Widgets

Muốn có con với bạn của chồng quá cố




Anh lấy vợ hơn 13 năm chưa có con, chị ấy sảy thai 5 lần. Vợ chồng anh tốn khá nhiều tiền để chữa bệnh hiếm muộn mà chưa có kết quả. Tôi nghĩ nếu chúng tôi có con, anh chắc chắn sẽ rất vui.

Năm nay tôi 35 tuổi, có một con gái 10 tuổi, anh hơn tôi 5 tuổi. Anh là người quen cũ của chồng tôi, trước đây tôi không biết anh. Hơn 3 năm sau khi chồng qua đời, tôi dần vượt qua nỗi đau mất mát vì không muốn gia đình tiếp tục thất vọng và đau buồn nên tôi quyết định vực dậy mình. Tôi mở lòng hơn với mọi người, kết nối lại các mối quan hệ bạn bè của chồng, vẫn muốn nhìn thấy hình ảnh của chồng qua những người bạn này. Điều quan trọng là họ cũng rất trân trọng, quý mến tôi.

Tôi gặp anh vài lần cùng những người bạn khác, rất vô tư hỏi thăm về gia đình, con cái. Hoàn cảnh của anh khá đặc biệt, anh lấy vợ hơn 13 năm đến nay vẫn chưa có con, vợ anh sảy thai 5 lần. Vợ chồng anh tốn khá nhiều tiền để chữa bệnh hiếm muộn vẫn chưa có kết quả. Anh có phần mệt mỏi, gia đình, bạn bè luôn tác động để anh bỏ vợ dù vậy anh vẫn chưa quyết định. Tôi rất thông cảm nên luôn động viên anh cố gắng.

Anh chủ động gọi điện, mời tôi đi uống nước. Anh nói sau khi chồng tôi mất, anh và bạn bè vẫn luôn quan tâm về cuộc sống của mẹ con tôi. Anh khâm phục nghị lực và tình yêu tôi dành cho chồng. Chồng mất đến nay gần 6 năm, tôi vẫn ở vậy nuôi con, tự xây dựng 1 cơ sở sản xuất nhỏ. Sở dĩ anh không dám liên lạc với tôi vì nghĩ tôi đang có tình cảm với một người bạn khác của anh.

Tôi khẳng định ngay cho đến lúc này chưa từng yêu ai khác ngoài chồng. Tôi thấy anh thở phào nhẹ nhõm nên ngạc nhiên và tự hỏi phải chăng anh có ý định gì? Vài lần sau đó anh có cách giới thiệu tôi với đồng nghiệp mới rằng tôi là phu nhân trưởng phòng, rồi bỏ lửng như vậy để mọi người tự hiểu. Chồng tôi trước đây là trưởng phòng, cấp trên của anh, bây giờ anh đang ở vị trí trưởng phòng.

Đã có vài người hiểu lầm tưởng tôi là vợ anh thật, anh có vẻ rất thích đùa như vậy, còn tôi luôn phải đính chính sau đó. Với các bạn, tôi không biết họ hiểu ý tứ của anh như thế nào mà thỉnh thoảng vẫn chọc ghẹo tôi với anh. Có người bạn còn tâm sự, nếu tôi và anh tính tiếp được thì hay quá, bạn bè rất ủng hộ. Anh cũng tự tìm hiểu về gia đình tôi và tỏ vẻ hài lòng vì sự tương đồng với gia đình anh.

Công việc của tôi thỉnh thoảng có đi qua chỗ anh và những người bạn khác, họ sống trong tập thể, làm công việc đặc thù và ít khi về nhà, tôi rất ngại ghé thăm các anh vì sợ làm mất thời gian của mọi người. Sau này khi anh trò chuyện cởi mở hơn, anh bảo tôi đừng ngại ghé chơi để anh được trò chuyện nhiều. Anh thường lấy cớ đưa tôi về để có dịp tâm sự riêng. Anh rất vui mỗi khi gặp và trò chuyện, anh cũng nghĩ nhiều về tôi. Phần mình, tôi tôn trọng và quý mến anh như người bạn chân chính.

Tôi cho anh biết quan điểm của mình về hoàn cảnh của anh, tôi nói vợ anh không được làm mẹ đã là thiệt thòi rất lớn của chị ấy, giờ nếu chị không được làm vợ thì biết phải làm sao. Tôi cũng khuyên anh nên kiên nhẫn, cách cuối cùng là nhận con nuôi. Anh bảo muốn có đứa con của riêng mình, nhưng chưa thể ly dị vợ vì vấn đề đạo đức. Tất nhiên tôi cũng tán đồng.

Về phần mình, khi chưa tiếp xúc với anh, tôi vẫn mong muốn có thêm một đứa con nữa, tôi sợ con gái sẽ khổ vì cô đơn, sẽ chỉ có mình cháu lo cho mẹ. Tôi yêu trẻ con, từng nghĩ mình sẽ làm bà mẹ đơn thân, hạnh phúc bên 2 con nhỏ. Nếu tôi có thêm con, tôi sẽ nói với bé về cha bé như thế nào? Dạy dỗ 2 đứa trẻ không có cha là điều khó khăn vô cùng, tôi không thể đưa ra xã hội những sản phẩm hỏng từ sự thiếu suy nghĩ của mình, tôi sẽ chăm sóc 2 con ra sao nếu tôi có bất trắc?

Chúng tôi sẽ trở thành gánh nặng của mọi người. Tôi không muốn đi bước nữa vì vẫn yêu thương và nhớ về người chồng quá cố, lại muốn có thêm con và con tôi phải có cha. Tôi suy nghĩ thật mâu thuẫn và cũng chia sẻ điều này với anh. Chúng tôi không gặp nhau, nếu có thì chỉ sau khi ở cùng bạn bè và ai cũng biết. Chúng tôi chia sẻ suy nghĩ, động viên nhau với tư cách bạn bè như vậy suốt 1 năm. Anh cũng suy nghĩ nhiều và rất mâu thuẫn như tôi.

Vừa rồi anh gọi cho tôi, anh bảo nhận được tin nhắn ướt át, tiếc là vợ anh đọc được, chị ấy ghen dữ dội. Anh bảo vợ rất ghen, dù không chia sẻ nhiều tôi biết anh đang phải chịu đựng điều này. Anh hỏi có phải tôi nhắn cho anh? Tất nhiên tôi không làm chuyện đó.

Tôi bắt đầu đánh giá về vợ anh là người phụ nữ ích kỷ, tôi thấy tiếc cho anh, một người đàn ông chung thủy, sâu sắc đang phải sống trong chịu đựng vì không có con và sự ràng buộc, thiếu tin tưởng của vợ. Thật ra cũng vài lần anh đặt vấn đề với tôi để có thể gặp riêng, vì không muốn có thêm rắc rối cho anh nên tôi từ chối. Tôi nghĩ nếu chúng tôi có con, anh chắc chắn sẽ rất vui.

Vì chưa nghĩ đến chuyện ly dị vợ nên tôi khuyên anh nên suy nghĩ kỹ. Tôi không hiểu nhiều về vợ anh, còn bạn bè anh dù dè dặt vẫn khuyên nên ly dị. Tôi nghĩ sẽ chỉ có con với anh khi anh chính thức ly dị. Dẫu vậy tôi luôn thể hiện sự bình thản, không hề hối thúc, cố gắng không can thiệp vào quyết định của anh nhưng trước tình cảnh này tôi thấy mình dao động. Tôi có nên chủ động tấn công anh hay làm điều gì đó tác động để anh thay đổi cách sống cam chịu?
Tôi chưa yêu anh, chỉ quý mến và tôn trọng. Anh cũng chưa nói lời yêu dù rất trân trọng tôi, quan trọng là chúng tôi đều muốn có con. Tôi có nên có con với anh dù không biết anh có thể bỏ vợ hay không? Mong các bạn chia sẻ và cho lời khuyên.
Thùy


Nhận xét

0 Nhận xét cho bài "Muốn có con với bạn của chồng quá cố"

Post a Comment

Nhiều hơn →
Chữ đậm Chữ nghiêng Chữ nghiêng 2 Chèn Link Chèn Link Mã hóa code Help ?Nhấn vào biểu tượng hoặc kiểu chữ hoặc chèn link sau đó nhấn nút Chọn rồi copy (Ctrl + C) để paste (Ctrl + V) vào khung viết bình luận. Mã hóa code nếu bạn muốn đưa code vào bình luận.

Chọn Xóa

 

Danh Mục

Total Pageviews

Phi lên đầu Bản quyền © 2012 | Đọc Để Cười| Nội dung bài viết từ nguồn khác