Blogger Widgets

Mặc cảm khi vợ là trụ cột kinh tế



Tôi thấy hổ thẹn với lòng mình, với vợ con vì làm chồng, làm cha mà không kiếm đủ tiền nuôi gia đình; bị tâm lý kiếm tiền ít nên áp lực. Tôi cũng cảm nhận được vợ đôi khi buồn về điều đó. Tôi được sinh ra trong một gia đình nề nếp và có học, bố mẹ ngày xưa là nông dân rồi sau đó được nhà nước cử đi học nước ngoài, vì thế việc dạy con cái rất cẩn thận. Tôi là một người con ngoan ngoãn, biết vâng lời, bố mẹ cũng không mất nhiều thời gian dạy dỗ, có lẽ theo gen của bố mẹ. Anh em tôi được ăn học đàng hoàng, có công việc ổn định. Bố mẹ biết cách làm ăn nên mua được mấy miếng đất, nói chung tài chính gia đình không phải lo, cũng thuộc người có tiền. Tôi hiện giờ là thạc sỹ, làm trong cơ quan nhà nước, với đồng lương ít ỏi chỉ nuôi bản thân cũng đã khó. Bước sang tuổi 29, tôi lập gia đình với người vợ cùng tuổi. Vợ tôi là người con gái ngoan ngoãn, nết na, biết ứng xử, kiếm được tiền, làm trong ngành ngân hàng, hơn hẳn tôi. Tôi yêu cô ấy không phải vì tiền mà vì những đức tính đẹp đẽ như đã nói ở trên. Cô ấy biết tôi làm trong cơ quan nhà nước với số tiền "gần đủ sống", cả hai đến với nhau vì tình yêu. Gia đình vợ cũng là thuần nông, bố mẹ, anh chị em trong nhà rất thương yêu đùm bọc nhau. Vợ tôi lớn lên trong gia đình đông anh em, ngày xưa rất khổ, có lẽ thế mà các anh chị em trong nhà đều cố gắng, giờ ai cũng có kinh tế ổn định, gia đình, con cái ngoan hiền. Trong lòng tôi rất nể phục, tôi yêu quý họ và họ cũng rất quý tôi. Chúng tôi lấy nhau rồi có con ngay, giờ bé nhà tôi được gần 30 tháng. Từ khi có con, phải lo chi tiêu nhiều thứ, vợ chồng tôi vẫn tiết kiệm. Hầu như các phần tiêu dùng đó vợ tôi chi, tôi cũng thấy hổ thẹn với lòng mình, với vợ con vì làm chồng, làm cha mà không kiếm đủ tiền nuôi gia đình. Vợ tôi biết điều đó, thường xuyên động viên: "Anh đừng lo lắng về tài chính quá, em sẽ cố gắng lo, chỉ cần anh yêu thương vợ con là em vui rồi". Tôi yêu vợ thương con, vì tính chất nghề nghiệp làm nhà nước nên thời gian thoải mái hơn. Vợ làm ngân hàng, rất hiếm có thời gian, để kiếm được tiền nhiều cũng phải làm việc mệt nhọc và áp lực lắm. Tôi biết điều đó nên cố gắng giúp đỡ, an ủi vợ và chăm lo cho con gái. Việc con cái đi học, đưa đi đón về, ốm đau, tiêm phòng, tôi hầu như lo hết dù vợ rất muốn làm điều đó. Tôi cũng bảo với vợ: "Anh làm nhà nước, thời gian thoải mái, xin nghỉ cũng dễ, em cứ đi làm đi, không lại ảnh hưởng". Cơ quan vợ tôi nghỉ rất khó, bên cạnh đó chị trưởng phòng rất khó tính, vợ tôi làm phó phòng nhưng mọi việc đều đổ dồn lên đầu cô ấy, áp lực và căng thẳng vô cùng. Ở cơ quan và gia đình, mọi người thường trêu tôi là "người chồng nhân dân, người cha ưu tú" rồi "người đàn ông đảm đang". Tôi hạnh phúc khi làm được điều đó. Như trên đã nói, tôi bị tâm lý kiếm tiền ít nên áp lực, tôi nghĩ trong lòng là thế này mãi sao được. Tôi cũng cảm nhận được vợ đôi khi buồn về điều đó. Mẹ tôi hiểu và thương nên cũng cho chúng tôi tiền học cho con gái mỗi tháng hơn 2 triệu. Hiện giờ tôi đang cố gắng để kiếm tiền sao cho đúng nghĩa là người đàn ông trụ cột của gia đình. Tôi đang rất hoang mang, liệu mình có phải người chồng, người cha tốt? Xin cho tôi ý kiến. Chân thành cảm ơn.


Nhận xét

0 Nhận xét cho bài "Mặc cảm khi vợ là trụ cột kinh tế"

Post a Comment

Nhiều hơn →
Chữ đậm Chữ nghiêng Chữ nghiêng 2 Chèn Link Chèn Link Mã hóa code Help ?Nhấn vào biểu tượng hoặc kiểu chữ hoặc chèn link sau đó nhấn nút Chọn rồi copy (Ctrl + C) để paste (Ctrl + V) vào khung viết bình luận. Mã hóa code nếu bạn muốn đưa code vào bình luận.

Chọn Xóa

 

Danh Mục

Total Pageviews

Phi lên đầu Bản quyền © 2012 | Đọc Để Cười| Nội dung bài viết từ nguồn khác